Một quả thông nặng tới 10kg, nó bao gồm thể lấy mạng 1 người nếu chẳng may rơi trúng đầu ai đó. Mạng nhện giăng khắp lối ở một vùng nông làng thuộc bang Victoria. Một nhỏ nhện thợ dệt khổng lồ ở Đông nam giới Queensland. Một bé cá sấu nước mặn (Crocodylus porosus Dưới đây là vài lời khuyên Mark Sanderson rút ra dựa trên kinh nghiệm của nhiều cây bút hàng đầu trong thể loại này: 1. Bạn cần biết rõ mình đang muốn viết về điều gì. Đó là lời khuyên của Ian Rankin, tác giả truyện trinh thám ăn khách nhất tại Vương quốc Anh. Ông nói Tìm gia sư uy tín Tóm tắt bài viết1 1. Làm sao để viết văn hay ? 1.1 1.1. Quan trọng là sự tự tin 1.2 1.2. Đừng viết văn vì điểm số 1.3 1.3. Viết như bạn đang chuyện trò với một ai đó 1.4 1.4. Hiểu rõ thực chất của các dạng văn … 4MK. Xem giá bán. 4MK – cuốn sách giành giải Audie năm 2018 cho thể loại tiểu thuyết kinh dị, gay cấn. “Nạn nhân đầu tiên, Calli T Hai ngày sau khi bị bắt cóc, gia đình Tremell nhận được tải con gái mình trong hòm thư. Hai ngày sau đó, họ nhận được đôi mắt của cô. Hai ngày Gương mặt thiên thần, mỗi lần xuất hiện là một thân thế khác nhau. Tomie đến rồi đi bằng cách không ai có thể lường trước. 2. Ghost Hunt – bộ manga kinh dị của Shiho Inada và Fuyumi Ono. Truyện manga kinh dị Ghost Hunt được sáng tác và minh họa bởi tác giả Shiho Inada và Tên truyện: Truyện Kinh Dị Ngắn Người Viết: R.S.Daring Thể loại: creepy, creepypasta, cryptic, horror, kinhdi, máu, ngan, truyenNguồn: ISBN: 978-604-2-27085-4Tác giả: Thế LữĐối tượng: Thanh niên (trên 18 tuổi)Khuôn Khổ: 13,5x20,5 cmSố trang: 140Định dạng: bìa mềmTrọng lượng: 155 gramBộ sách: Truyện kinh dị Việt Nam“Xuất bản tập Ba hồi kinh dị này, chúng tôi muốn giới thiệu với bạn đọc tập văn phẩm đầu tiên của ông Thế Lữ, để các bạn PSnL. Trước khi tìm đến với thể loại tiểu thuyết kỳ ảo, ít ai biết Nguyễn Nga từng là một tác giả chuyên viết về hiện thực. Các bạn có thể dễ dàng tìm đọc nhiều truyện ngắn, truyện dài của Nguyễn Nga trên Google Play. Hầu hết đều thuộc mảng hiện thực về đời sống xã hội người Việt hiện tại. Hoặc các bạn có thể tìm đọc thêm kinh nghiệm bán sách điện tử ebook của mình tại Blog Viết lách VN. Mình cũng chia sẽ một số kinh nghiệm viết trên Blog này. Nhưng mình vốn là một người thích mơ mộng. Đôi khi cuộc sống hiện tại gặp những chuyện không vui, mình thường thích cảm giác trốn vào trong thế giới tưởng tượng của mình. Mình đến với tiểu thuyết kỳ ảo để trốn tránh hiện thực nhàm chán Khi chưa có người yêu, mình hay tưởng tượng ra hàng ngàn cảnh thú vị nên duyên với một chàng trai. Hay thậm chí những khi công việc thất bại, mình lại tưởng tượng ra những điều may mắn sắp đến. Chính những lúc trốn vào thế giới mô mộng đó đã giúp mình vơi đi nỗi buồn. Mình cảm thấy cuộc sống hiện tại thú vị và vui vẻ hơn! Chính lí do đó đã đưa đẩy mình đến với thể loại tiểu thuyết kỳ ảo. Ở đó, mình thoải mái sáng tạo ra những nhân vật ma mị, thần tiên… tuyệt vời theo ý mình. Kỷ niệm viết tiểu thuyết “Hẹn anh lúc nửa đêm” Tiểu thuyết Hẹn anh lúc nửa đêm lúc đầu bắt đầu từ việc mình về quê và buổi tối ngủ với mẹ. Từ nhỏ, mẹ mình thường hay kể chuyện ma. Và khi mình lớn lên, thi thoảng có dịp mẹ lại hay nhắc lại những câu chuyện ma ấy. Nếu một đứa trẻ nghe truyện ma từ nhỏ, những câu chuyện ấy sẽ theo nó mãi cho đến khi trưởng thành. Và mình cũng không phải là ngoại lệ. Mỗi lần đi qua một cái cây có mùi “nước mắm”, mình lại hay nhớ đến chuyện “Quỷ nấu nước mắm” của mẹ. Khi tuổi mới lớn, mình thường rất sợ và đạp xe thật nhanh qua những cái cây có mùi kỳ lạ đó. Nhưng khi trưởng thành, mình bớt sợ hơn, tuy nhiên vẫn luôn bị câu chuyện ám ảnh. Một lần khác, nhìn thấy những mảnh vỡ thủy tinh đầy cánh đồng. Nguyên do là mấy em nhỏ nghịch phá đập bể chai thuốc trừ sâu. Nhưng trong câu chuyện ma của mẹ mình thì đó là mảnh vỡ do những hồn ma của người chết vì hỏa hoạn gây ra. Mẹ mình còn khẳng định chính ông ngoại đã đập một gậy trúng hồn ma của ông hàng xóm chết cháy. Và nhìn xuống đất, đầy mảnh vỡ thủy tinh. Còn rất nhiều câu chuyện ma ly kỳ của mẹ đã thôi thúc mình viết nên tiểu thuyết Hẹn anh lúc nửa đêm. Nhưng mình vốn là một người lạc quan nên mình không muốn truyện ma khiến người khác ám ảnh, đau buồn, sợ hãi. Đó là lí do ma nữ hậu đậu vui vẻ, hài hước ma trinh nữ ra đời. Nhưng vì yêu thích những câu chuyện tình âm dương cách trở nên mình đã xây dựng câu chuyện tình yêu ma mị ấy thật xúc động. Mình muốn người đọc cảm nhận được tình yêu thật sự là gì? Đây là một vài kinh nghiệm về cách viết truyện ma của mình. Tất cả dựa trên những câu chuyện ma của mẹ, thêm sự tưởng tượng, sáng tạo của bản thân để tạo cho câu chuyện logic, đầy đặn. Cách viết truyện ma đến từ những ý tưởng ban đầu của mình đơn giản như vậy đó! Vì sao mình lại viết truyện xuyên không đan xen ma mị? Hành trình đến với tiểu thuyết “Bà già đến từ âm phủ” của mình lại rất tình cờ. Mình vẫn có thói quen dậy từ rất sớm đạp xe dọc theo những con đường ra phố đi bộ quận 1. Và lần nào trên những đoạn đường ấy, tại các góc quán cà phê, quán nhậu, mình thường thấy hình ảnh quen thuộc, có khá nhiều bạn trẻ ngồi uống cà phê hoặc nhậu sáng đêm. Họ ngồi gật gù, mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Họ cười nói hoặc ngồi im lặng để mặc những làn khói thuốc, những chai bia rượu ngổn ngang xung quanh. Đó là lý do mình bắt đầu suy nghĩ về những người trẻ hiện tại, nơi tôi đang sống. Có phải cuộc sống của họ có quá nhiều điều buồn phiền và chán nản hay không? Vì sao họ phải đi tìm những thú vui bên ngoài thâu đêm suốt sáng, thay vì thời gian dành cho gia đình, người thân-những người quan trọng trong cuộc đời họ. Và đó cũng là lý do trăn trở để mình ấp ủ ý tưởng viết ra tiểu thuyết “Bà già đến từ âm phủ”. Nhưng trong khi còn mông lung ý tưởng thì một lần dẫn mấy đứa cháu đi ăn gà rán. Lúc đó, mình thấy một người mẹ trẻ nhắc nhở con gái chị “Con đừng ăn uống lãng phí như vậy. Bỏ đồ ăn là tội nặng đó. Con có biết bao nhiêu trẻ em trên thế giới chết đói không?”. Và hai từ “chết đói” ấy khiến mình nhớ đến câu chuyện đau lòng trong lịch sử người Việt mình về nạn đói năm 1945. Ám ảnh mọi tâm trí người Việt bởi hơn 2 triệu đồng bào mình chết đói. Ý tưởng về một bà già từ nạn đói năm 1945 trở về thời điểm hiện tại thôi thúc mình viết ra tiểu thuyết “Bà già đến từ âm phủ”. Câu chuyện giúp bạn hiểu về sự lạc lối, cô đơn, tổn thương của người trẻ đến từ đâu? Liệu có phải là do hoàn cảnh xã hội, trách nhiệm gia đình, áp lực cuộc sống…? Khoảng cách thế hệ của bạn với ông bà, cha mẹ đến từ đâu?Những điều gì đã đẩy người trẻ tìm đến những thú vui bên ngoài như sự cứu cánh cho một tâm hồn bơ vơ, lạc lõng, mất phương hướng cuộc đời…!? Một lần nữa, mình lại muốn vận dụng sự sáng tạo của tiểu thuyết kỳ ảo về thế giới người, ma mị hòa vào nhau. Nhưng khác với Hẹn anh lúc nửa đêm, lúc này câu chuyện của mình pha giữa hiện thực và kỳ ảo, giữa quá khứ và hiện tại. Hiện tại, mình đang phát hành miễn phí tập 1 “Bà già đến từ âm phủ” trên Google Play, các bạn click đọc thử. Nhớ đọc xong, các bạn đừng quên để lại đánh giá, góp ý để Nguyễn Nga viết tốt hơn cho tập 2 và những tiểu thuyết về sau. Chân thành cảm ơn các bạn! Và trên đây là một vài chia sẻ nho nhỏ của Nguyễn Nga về cách viết truyện ma để các bạn mới bắt đầu tham khảo. Các bạn chỉ nên xem tham khảo, bởi mỗi người sẽ tìm được một cách viết truyện ma phù hợp cho mình. Tác phẩm Độc giả. Tác giả Miêu Lang Quân. Chuyện xảy ra vào tháng 3 năm nay, khi gió đông bắc lạnh lẽo vẫn còn ngoài cửa sổ. Tôi suốt ngày ru rú trong nhà, không viết tiểu thuyết thì treo QQ tìm người nói chuyện phiếm. Mà đa số người thêm QQ đều là độc giả. Năm trước, tác phẩm của tôi xuất hiện trong “Tuyển tập kinh dị vườn trường” do NXB Phương Nam xuất bản, tôi tiện tay xin in thêm địa chỉ QQ của mình trên miếng bookmark. Tôi không có ý gì, chỉ muốn xem có bao nhiêu người thêm QQ của tôi thôi. Kết quả 2 3 tháng sau, độc giả của tôi có tới 200 người. Bọn họ gửi rất nhiều tin nhắn, đại loại như “Miêu Lang Quân, tôi thích cậu lắm á.” “Miêu Lang Quân, bạn là nam hay nữ?” “Miêu Lang Quân, cậu giỏi nhất!!!” Nói tóm lại, khoảng thời gian đó QQ của tôi vô cùng sôi động, mỗi ngày giống như cái chợ. Nếu người đó không xuất hiện, thì có lẽ mọi thứ vẫn sẽ mãi tốt đẹp như vậy. Hắn bước vào cuộc sống tôi vào một đêm cuối tháng 3. Tôi còn nhớ, lúc đó tôi đang ở trên QQ chơi xì phé thì QQ chợt lóe lên, thông báo có muốn add bạn. là nam, tuổi tác ghi là 101, quê quán ở Cáp Nhĩ Tân, phần giới thiệu cá nhân thì viết một câu hài cũ rích “Không cho phép nhìn lén phần giới thiệu của tớ.” Tôi mạnh dạn đoán đứa nhỏ này tuổi không vượt quá 16. Tôi chấp nhận yêu cầu thêm QQ sau đó quay sang đánh bài tiếp, ba đứa chơi chung đợi lâu bắt đầu dội nước tôi. Vừa né 3 quả đạn thì tin nhắn QQ bay tới, avatar là cái đầu chó màu xanh lam, đúng là người vừa mới thêm tôi . “Cậu là Mèo Lớn hả?” Hắn cười hì hì hỏi. Rất nhiều bạn nhỏ thích gọi tôi là Mèo Lớn Miêu Đại, tôi không chắc chữ “Lớn” kia có nghĩa gì. Tôi nói hắn tôi đang sáng tác, không rảnh nói chuyện. Sau đó quánh đôi 10. “Đúng là cậu rồi. Tôi rất thích cậu” Hắn hưng phấn nói. “Cám ơn.” Tôi quăng lá bài cuối, ăn hết. “Mèo Lớn, cậu viết truyện kinh dị rất hay, có thể dạy tôi không? Tôi đã tập viết rất lâu nhưng chẳng ra sao hết.” “Được thôi, nếu có cơ hội.” Tôi trả lời có lệ. “Dạy liền được không?” “Nhưng bây giờ tôi đang bận.” Qua vòng chơi mới, tôi vội vàng kéo bài, nhà cái đã ra hết nhưng tôi chưa kịp xem. “Vậy khi nào cậu viết xong?” “Ít nhất cũng 2 tiếng nữa.” Tôi cảm thấy phiền, quét mắt nhìn thời gian trên màn hình, 2216′. “Được rồi, chờ cậu viết xong thì tôi tìm cậu, 88.” Avatar hắn xám xịt, không biết là logout hay ẩn nick. Tôi thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu tập trung chiến đấu. Chơi đến 11 giờ, nhìn đồng hồ cũng đã trễ, tôi out game, chuẩn bị sửa sang bài viết để ngày mai nộp. Đây là một câu chuyện kinh dị về chiếc xe bị ma ám, thường xuyên đâm chết người để tìm kẻ thế mạng. Câu chuyện rất dữ dội nhưng biên tập viên phản hồi rằng, không nên viết ma thật mà cải biên lại là do con người gây ra. Chuyện này đối với tôi dễ như ăn cháo, chưa đến một tiếng đã sửa xong, tôi lười biếng định tắt máy đi ngủ thì QQ lóe sáng, vẫn là cái tên kia. “Mèo Lớn, cậu viết xong chưa?” Vẫn cái icon cười hì hì. Tôi nhìn đồng hồ đã quá nửa đêm “Hơn 12 giờ rồi cậu vẫn chưa ngủ?” “Tôi đang đợi cậu mà.” Tôi hơi kinh ngạc, bây giờ là 0 giờ 16 phút, vừa đúng 2 tiếng, không chênh lệch chút nào. Tôi hỏi “Cậu vẫn luôn chờ tôi à?” Hắn lập tức trả lời “Vâng, tôi nhìn đồng hồ trên màn hình, thời gian trôi thật chậm, suýt tý nữa tôi ngủ quên.” Lời nói của hắn khiến tôi hơi cảm động. “Cậu nên ngủ sớm đi, còn nhỏ thức khuya không tốt.” “Tôi đâu phải trẻ con.” Icon cười nhe răng. “Nói chuyện với cậu tôi không thấy buồn ngủ, lúc nãy cậu nói sẽ dạy tôi viết truyện, phải giữ lời.” Tôi cảm thấy khá vui bởi tôi luôn thích những đứa trẻ có chí cầu tiến như vậy. Nếu bây giờ hắn muốn viết tiểu thuyết kinh dị, tôi sẽ dùng năng lực cùng kinh nghiệm giúp cho hắn. Vì thế tôi hỏi hắn đang bí ở đoạn nào, chỗ nào không hiểu thì cứ nói ra. “Truyện tôi viết không đủ đáng sợ.” Hắn lập tức trả lời. Đây đúng là vấn đề thường gặp của các tác giả, bút lực yếu và khiếm khuyết khả năng cảm thụ. “Còn gì nữa không?” “Chỉ vậy thôi.” Tôi gõ chữ “Cậu có thể gửi bài viết cho tôi không? Chỉ nói hời hợt thế này tôi không thể giúp được.” “Vâng!!!” Hắn gửi một đống icon chim cánh cụt nhỏ múa may vui sướng, sau đó gửi đến một tệp tin. >.doc Hóa ra hắn tên là Trương Nho Nhã, khó trách đặt tên QQ như vậy. Tuy nhiên, chủ đề này khiến tôi hơi phản cảm, tôi thuộc dạng cuồng mèo và cũng là con sen chính hiệu, tôi có nuôi một quàng thượng tên là Xiaomi, tôi không thích những câu chuyện làm tổn thương đến mèo. Tôi mở bài viết ra, khoảng trên dưới chữ được viết ở ngôi thứ nhất. Đó là quá trình về “Tôi” bắt được con mèo hoang ở trong tiểu khu sau đó giết chết. Hành văn lủng củng non nớt, câu trước đá câu sau, tôi miễn cưỡng xem được 2/3 thì không xem nổi nữa. Tôi nói với hắn, đây không phải là tiểu thuyết mà chỉ là mô tả một quá trình, quá nhiều từ ngữ không cần thiết. Ý tôi là hắn viết toàn thứ vô nghĩa, tất nhiên tôi đã nói giảm nói tránh. Thế nhưng hắn cố tình không hiểu ý tôi mà liên tục hỏi “Có phải không đủ đáng sợ không? Tôi có nên viết quá trình giết mèo chi tiết hơn không? Mèo Lớn, hay là tôi nên viết bạo một chút? Kiểu như kéo ruột con mèo ra khỏi bụng siết quanh cổ nó vài vòng, rồi đâm thủng tròng mắt nó. Như vậy đủ đáng sợ chưa?” Tôi giải thích máu me cùng những thứ buồn nôn không hẳn là kinh dị, nó chỉ là một phần trong tiểu thuyết kinh dị mà thôi, không phải tất cả. “Vậy cái gì mới là kinh dị thật sự?” Tôi nói là bầu không khí. Đầu tiên, tác giả sử dụng trí tưởng tượng cảm nhận không khí của câu chuyện một cách chân thực nhất, sau đó truyền tải nó đến người đọc bằng từ ngữ chính xác sinh động. “Bầu không khí?” Hắn dường như không hiểu, “Bầu không khí có nghĩa gì? Làm sao tôi có thể cảm nhận bầu không khí?” Tôi nói chủ yếu dựa vào trí tưởng tượng và năng lực cảm thụ. “Ý cậu là tôi không có trí tưởng tượng? Chẳng lẽ truyện tôi viết không ra gì hả?” Hắn có vẻ khó chịu, bây giờ con nít giống như hoàng đế cổ đại, chỉ thích nghe những lời xuôi tai. “Trí tưởng tượng chỉ là khía cạnh, trải nghiệm cuộc sống cũng rất quan trọng, có thể bù đắp thiếu hụt của trí tưởng tượng.” Tôi uyển chuyển giải thích. Hắn đột nhiên vui vẻ, gửi icon cười ha ha cho tôi “Vietwriter của tôi rất phong phú, Mèo Lớn, cậu biết không? là câu chuyện có thật, cậu tin không? Tôi vừa giết nó vừa viết tiểu thuyết, hiệu quả không tồi nhỉ? Lúc tôi gõ chữ, bàn phím dính đầy máu lẫn lông mèo, bây giờ ngón tay tôi vẫn còn đỏ.” “Giết ai?” Tôi ngẩn ra, cảnh giác hỏi. “Mèo, tôi bắt được ở trong tiểu khu.” Hắn bình thản nói. Tôi cảm thấy tức ngực, lửa giận bùng lên, thẳng tay kéo hắn vào sổ đen cũng xóa luôn , sau đó bực bội ngồi trước máy tính hồi lâu. Tôi không ngờ rằng hắn thật sự giết mèo để viết tiểu thuyết. . Đến giữa trưa ngày hôm sau, hắn mới phát hiện bị tôi xoá, liên tục yêu cầu thêm QQ nhưng tôi ngó lơ. Vì thế hắn bắt đầu gửi email đến hộp thư của tôi 3 đến 5 tin mỗi ngày, có khi đến 10 tin, chuông báo tin nhắn vang lên không ngừng khiến tôi thấy cực kỳ phiền. Rõ ràng tôi đã chặn email nhưng hắn lại sử dụng các email khác, tôi hết cách đành mở ra xem. Rất nhiều tin nhắn, cứng rắn, nài nỉ, xin tha thứ, cuối cùng là uy hiếp. “Mèo Lớn, sao cậu lại chặn tôi? Cậu không dạy tôi viết truyện nữa sao? Huhuhu!!!” “Cậu giận tôi? Có thể cho tôi biết lý do không? Tôi cúi đầu xin lỗi cậu nhé…” “Nếu cậu dạy tôi viết truyện kinh dị, tôi sẽ cho cậu tiền, tôi có rất nhiều tiền đó!” “Sao cậu lại bơ tôi? Đừng chọc giận tôi, tôi mà giận lên thì đáng sợ lắm nhé.” “Đcmm, tác giả rác rưởi, tao xxx cả nhà mày…” “Hahaha, có phải cậu trách tôi giết con mèo đó không? Tôi hiểu mà, tên cậu là Miêu Lang Quân, được rồi, tôi không giết nữa, bây giờ tôi sẽ nhổ cây đinh trên đầu nó xuống rồi mang đi chôn, để nó yên nghỉ và lên thiên đường. OK?” “Cậu tính bơ tôi tới khi nào? Hay là mỗi ngày tôi giết một mèo nhé?” “Tôi đã giết một con mèo, ta gửi ảnh cho cậu rồi đó, cậu xem đi, tôi còn cắt lưỡi nó…” Tôi mở ảnh chụp ra, không có mèo, đó chỉ là một chậu hoa lan được trồng trong chậu gốm sứ màu nâu đỏ bên cạnh tấm màn trắng tinh. Tôi xóa ảnh và thêm QQ hắn lần nữa. “Cậu rốt cuộc muốn thế nào?” Hắn lập trả lời bằng icon mặt cười “Tôi biết cậu sẽ add tôi mà, tôi đã bắt một con mèo, nếu cậu tiếp tục bơ thì tôi sẽ giết nó. Lúc nãy cậu sợ lắm đúng không? Nó chỉ là chậu hoa, haha!” Tôi giận dữ nói “Đừng làm phiền tôi, cũng đừng hành hạ mèo hoang.” “Vậy cậu phải giúp tôi viết truyện kinh dị.” “Tôi đã nói rồi, phần còn lại phải dựa vào kinh nghiệm riêng của cậu. Tôi không giúp được.” Tôi vừa tức vừa bất đắc dĩ. “Cậu có nói sao? Cậu đã nói gì?” “Trí tưởng tượng, năng lực cảm thụ và trải nghiệm cuộc sống.” Tôi nghiến răng gõ bàn phím. “À, cậu có nói qua, tôi quên mất. Hahaha!” Đột nhiên hắn im bặt, tựa như đang suy nghĩ gì đó. Sau đó gõ một hàng chữ “Tôi hiểu rồi. Tạm biệt!” Nick hắn xám xịt. Tôi không tin hắn sẽ hiểu ra cái gì, căn cứ theo hiểu biết của tôi về hắn mấy ngày nay, thì không có khả năng hắn có thể hiểu những gì tôi nói. . Tôi sửa sang lại rồi gửi cho biên tập. Cô ấy đọc xong thì nói miễn cưỡng có thể nộp nhưng ý tưởng truyện hơi lỗi thời, cơ hội thông qua đánh giá cuối cùng không lớn. Cô ấy bảo tôi nên sáng tạo chủ đề mới, tốt nhất là thay đổi cách viết, bây giờ ý tưởng kinh dị cũng có nhiêu đó, cứ xào đi xào lại, độc giả đã ngán lắm rồi. Tôi nhạy bén nói với biên tập, gần đây có một độc giả luôn quấy rối tôi, hay là tôi lấy đó làm ý tưởng cho bài viết? Cô ấy cũng cảm thấy ý tưởng này có vẻ hay, bảo tôi cứ viết thử xem. “À, đúng rồi.” Chợt nhớ ra gì đó, biên tập nói “Hôm qua có đứa nhỏ thêm QQ của tôi, nhõng nhẽo cả buổi bảo là fan Miêu Đại Lang Quân, muốn xin địa chỉ của cậu để gửi quà.” Tim tôi đánh một cái “thịch”, không lẽ là tên ? Tôi cảnh giác hỏi “Làm trai hay gái?” “Là một bé gái, trong thông tin ghi ở Ngọc Khê, Vân Nam.” Tôi thoáng thở phào. “Sao vậy?” Cô hỏi. “Không có gì.” Tôi nở nụ cười tỏa nắng, cảm thấy chuyện này không cần phải kể hết với cô, e rằng cô ấy còn chê tôi nhát gan. “Độc giả tặng quà cũng là chuyện tốt, nếu từ chối sẽ không hay lắm.” Đúng vậy, nhưng vấn đề ở đây là… “Nếu cậu không muốn tiết lộ địa chỉ, tôi có thể yêu cầu cô bé gửi quà đến ban biên tập, sau đó tôi sẽ chuyển lại cho cậu, thế nào?” Tất nhiên là tôi rất vui, tôi nói nếu được vậy thì tốt, chỉ sợ làm phiền biên tập. Cô ấy nói không phiền, mỗi ngày tòa soạn nhận cả trăm bưu phẩm thêm một cái của tôi chả tính là gì. Cuối cùng còn nói “Đừng lười biếng, mau viết bài gửi cho tôi.” Lời thoại này không khác nào chú ngữ sau mỗi lần nói chuyện, biên tập chính là tổ sư đầu thai với tuyệt chiêu Hối bài. . Buổi chiều, tôi bắt đầu viết bản nháp với tựa đề , dự kiến là khoảng chữ. Để thêm phần thực tế tôi quyết định bê luôn toàn bộ nội dung thật vào khúc mở đầu. Tôi chỉ lo cốt truyện quá nhạt nhẽo nhưng lại không thích thổi phồng những tình tiết đáng sợ lên, vì như thế rất giả tạo. Đỉnh cao của truyện kinh dị chính là dẫn dắt người đọc đi vào một không gian ngập tràn hơi thở ma quái, bằng chất giọng thờ ơ lạnh nhạt. Đương nhiên kiểu sáng tác đó độ khó rất cao, tôi không chắc mình sẽ viết được, nhưng sẽ cố gắng nghĩ thật nhiều plot twist để hấp dẫn độc giả. Ví dụ như người vẫn luôn chat QQ với tôi hằng ngày không có thực ngoài đời, chỉ là một quỷ hồn có đam mê viết lách, hoặc đó là trò đùa dai của bạn tôi, giống như truyện tôi viết hồi năm 2006. Tôi mở lon coca uống một hớp, mở word ra bắt đầu gõ. Tôi nhanh chóng viết phần mở đầu truyện, vì để tăng cảm giác chân thực, tôi lựa chọn cách viết tự thuật [Chuyện xảy ra vào tháng 3 năm nay, khi gió đông bắc lạnh lẽo vẫn còn ngoài cửa sổ. Tôi suốt ngày ru rú trong nhà, không viết tiểu thuyết thì treo QQ tìm người nói chuyện phiếm… ] Sau khi đọc lại một lần, tôi cảm thấy khá tốt, bầu không khí rất chân thực khiến tôi càng hăng máu, ý tưởng kéo đến ùng ùng. Bỗng nhiên QQ lóe sáng, tôi mất hứng đành phải dừng viết. Không ai khác lại là tên đáng ghét kia, hắn đã thay cái avatar đầu chó thành chim cánh cụt nhưng nhìn vẫn rất ngu. Tôi hối hận vì đã quên tắt QQ. “Mèo Lớn, cái gì gọi là kinh dị?” “Tôi đang sáng tác, đừng làm phiền.” Tôi bực bội gõ. “Sáng tác? Chờ chút, cậu xem bài của tôi trước đã.” “Cậu nghĩ mình là ai?” Giọng điệu của hắn càng khiến tôi khó ở. “Cậu đã biết cách biết rồi thì ngưng một chút thì có sao đâu, tôi vẫn chưa biết viết, cậu xem giúp tôi trước.” Hắn gửi đến tệp tin Tác phẩm của Trương Nho Nhã. Đây có lẽ là “Kiệt tác” của hắn nhỉ? Tôi cũng lười chỉnh sửa, sai thì cho sai luôn đi. Tôi không xóa tệp tin chỉ nhận xong rồi để đó. “Cậu đang xem hả?” “…” “Cậu xem xong chưa? Ghê không?” “…” Tôi nhìn màn hình, chợt nhớ câu thoại kinh điển trong phim cảnh sát Hồng Kông Bạn có quyền giữ im lặng… “Cậu chắc là đang bận đọc bài của tôi, đừng nói chuyện kẻo phân tâm.” “Mèo Lớn, tôi nghe lời cậu đi tìm trải nghiệm thực tế, bài này là dựa theo hiện trường vụ tai nạn xe tôi gặp mấy ngày trước.” “Cậu thấy không, người lái chiếc xe đó bị xe tải đâm ngay chính diện, tất cả đều là sự thật.” “Đầu anh ta bẹp dí, thậm chí dày không bằng 2 ngón tay của tôi, anh ta chết ngay tại chỗ, não đặc sệt chảy đầy trên ghế xe.” “Tôi cảm thấy rất hào hứng, tôi chạy tới mở cửa xe vào ngồi cùng anh ta để cảm nhận bầu không khí. Nhưng tôi chẳng cảm nhận được gì cả, chỉ thấy mùi tanh, y như đang ngang sạp thịt lợn.” “Sau đó cảnh sát đến lôi tôi ra ngoài, còn tốt bụng đưa tôi về nhà. Tôi còn chưa kịp thay quần áo đã ngồi viết truyện này, tôi cảm thấy rất hài lòng vì đã có tác phẩm kinh dị của riêng mình, vượt qua cậu chỉ còn là vấn đề thời gian, hehe.” “Mèo Lớn, tôi hỏi cậu cái này, nếu như tôi viết giỏi hơn cậu, có khi nào cậu ấm ức mà tự sát không?” Tin nhắn của hắn liên tục xuất hiện trên màn hình, giống như virus, càng lúc càng nhanh. Lời nói của hắn khiến tôi lạnh lẽo, tựa như giọt nước trên mái hiên rơi vào cổ áo, từ từ lan tới cột sống, chậm rãi len lỏi toàn thân. Tôi vội vàng tắt QQ, chà xát hai tay toát đầy mồ hôi. Đứa nhỏ này đúng là điên thật rồi. Ngày hôm sau, tôi tắt wifi chuyên tâm vào sáng tác , viết thẳng đến hai giờ đêm, tôi dừng lại và đếm số từ, gần được 5000 chữ. Tôi dụi mắt, tắt máy tính, lấy chai rượu nhỏ từ trong ngăn kéo ra nhấp một ngụm, lưỡi và cổ họng lập tức có cảm giác bị thiêu cháy. Sau đó tôi tắt đèn và lên giường ngủ. Uống chút rượu trước khi ngủ là thói quen của tôi, ban đêm bộ não được giải phóng là thời điểm tốt nhất để sáng tác nhưng rất dễ mất ngủ. Tôi nằm trên giường duỗi thẳng tay chân như con mèo và bắt đầu đếm cừu. Bóng đêm tựa như tấm màn đen sân khấu khổng lồ từ từ thả xuống, che lắp tất cả âm thanh và ánh sáng. Tôi đắm chìm trong sự yên tĩnh mềm mại ấy, dần dần rơi vào giấc ngủ, ý thức mơ hồ… Đột nhiên tiếng chuông điện thoại réo lên inh ỏi, kéo phăng tôi ra khỏi giấc mộng. Tôi điên người chửi ầm lên. Tôi cầm điện thoại, đó là một số lạ đầu 135. Cố gắng đè cơn giận xuống, tôi hỏi “Ai vậy?” Trong điện thoại truyền đến tiếng của một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi. Giọng nói của hắn rất trầm và giàu từ tính, giống như các nam ca sĩ nổi tiếng trên truyền hình. “Cậu là ai?” Hắn hỏi. Tôi nổi quạu hét vào điện thoại “Nửa đêm chú gọi cho tôi còn hỏi ngược lại tôi? Rốt cuộc chú muốn tìm ai?”. Không chửi bậy đã là tốt tính lắm rồi. “Tôi tìm Miêu Lang Quân.” Giọng hắn rất nhẹ nhàng, còn hơi rụt rè. Thái độ của hắn khiến tôi cảm thấy có chút xấu hỏi, tôi dịu giọng, nói “Chính là tôi, xin hỏi chú là…” Tôi còn chưa nói xong, đầu dây bên kia phát ra tiếng cười mừng như điên. “Mèo Lớn!” Tôi sững người, nhận ra có gì đó không ổn. “Mèo Lớn!” Giọng người đàn ông trung niên trong điện thoại nhẹ nhàng êm ái nói “Sao hôm nay cậu không onl QQ, tôi vừa nghĩ ra cốt truyện mới muốn nghe ý kiến của cậu đó.” Tôi cầm điện thoại, cả người như bị ném vào kho đông lạnh, rét buốt toàn thân. “Mèo Lớn, cũng may tôi tìm được số điện thoại lúc cậu đăng ký QQ, nếu không làm sao tôi có thể tìm được cậu đây? Tôi đã đọc truyện của cậu, tôi dựa theo đó viết đề tài về con nít, tên là . Tôi không có copy của cậu nha, của tôi là đem con nít đi hầm canh. Cậu tưởng tượng xem, một đứa con nít bị quăng vào nồi nước sôi ùng ục, nấu chín đỏ hỏn trợn to hai mắt nhìn chằm chằm cậu. Có phải rất kinh dị không?” Hắn vỗ tay cười toe toét trên điện thoại. Tiếng cười của tên biến thái này chẳng khác nào cơn ác mộng. Tôi luôn cho rằng hắn là đứa trẻ vị thành niên, không ngờ trò chuyện với tôi mỗi ngày lại là người đàn ông trung niên thô kệch. Hơn nữa còn bị tâm bắt đầu nổi da gà. Hắn vẫn tiếp tục lải nhải “Mèo Lớn, ta muốn thêm trải nghiệm thực tế vào . Chẳng qua là con nít rất khó tìm, trẻ con trên đường có rất nhiều, nhưng bố mẹ tụi nó không cho tôi tới gần. Sau đó, tôi đã đến nhà em gái rồi lén bắt cóc cháu tôi. Đứa trẻ đó hơi lớn mà nồi thì nhỏ, tôi phải mất rất nhiều sức mới nhét nó vào nồi. Vậy mà nó cứ khóc, lúc nấu sôi lên nó cũng khóc, may là sau cùng nó cũng im. Haha, tôi sắp viết xong rồi, cậu nhớ onl QQ nha, tôi sẽ gửi cho cậu đọc trước, chắc chắn cậu sẽ rất thích.” “Ủa? Mèo Lớn, sao cậu không nói gì?” “Nói chuyện đi Mèo Lớn!” “Nói chuyện đi Mèo Lớn!” “Nói chuyện đi Mèo Lớn!” Âm thanh của hắn càng lúc càng trầm đục, mỗi chữ đều như cây búa nện vào lòng tôi. Giọng hắn dần trở nên vặn vẹo như thể cái loa bị hỏng. Tôi chậm rãi tắt điện thoại. Trước đây tôi viết tiểu thuyết, khi các nhân vật trong câu chuyện rơi vào khốn cảnh họ thường ném điện thoại, tôi cho rằng đó một cách để giải tỏa sự sợ hãi. Mà bây giờ bản thân tôi đã chân chính được trải nghiệm cảm giác này. Còn tiếp Nguồn Vietwriter 189 Truyện kinh dị hay hiện đang xâm lấn các thể loại truyện khác và chưa bao giờ hết hot. Những tác phẩm với tình tiết rùng rợn và cốt truyện hấp dẫn là lí do mà truyện ngày càng được yêu thích. Truyện kinh dị hay thường thích hợp cho những người tò mò và mong muốn thử thách bản lĩnh của mình. Hãy cùng tham khảo Top 9 truyện kinh dị hay nên đọc nhất của ReviewNao để cảm nhận xem bạn có phải là người dũng cảm không nhé! Truyện kinh dị là gì? Truyện kinh dị là một thể loại biểu đạt nhằm mục đích khơi gợi những cảm giác tiêu cực như lo lắng hoặc sợ hãi ở người đọc và người xem bằng cách đưa thông tin gây nhiễu loạn cho họ. Truyện kinh dị được nhà văn – sử gia Cuddon định nghĩa là một tác phẩm dài hoặc ngắn, tạo ra một bầu không khí đáng sợ và khủng khiếp làm khơi dậy cảm giác ghê tởm trong người đọc. Sự siêu nhiên có thể có hoặc không trong truyện kinh dị. Nếu mà một trong những tín đồ của thể loại truyện này, mời bạn đón đọc Top 9 truyện kinh dị hay, ngắn, có thật mà ReviewNao vừa tổng hợp được. Top 9 truyện kinh dị hay nên đọc nhất Truyện kinh dị tuy kén người đọc nhưng vẫn rất phổ biến cho đến hiện tại. Nếu bạn thích thử thách sự can đảm của bản thân thì không thể bỏ qua những bộ truyện kinh dị hay dưới đây. Tấm Vải Đỏ Hồng Nương Tử Tác giả Hồng Nương Tử Thể loại Kinh dị Độ dài 25 chương Nhân vật chính Tần Cẩm Trạng thái Đã hoàn thành Tấm Vải Đỏ là một trong những truyện kinh dị hay nhất Trung Quốc. Những yếu tố ma quỷ trong truyện khiến người đọc day dứt không thôi. Câu chuyện bắt đầu bằng một vụ giết người ghê rợn. Người mẹ đã giết chính đứa con của mình và đục khoét đôi mắt của nó trong khu rừng rậm. Bà đã để lại vết máu trên cơ thể con trai mình. Người đọc có thể liên tưởng đến những bi kịch còn tồn tại đằng sau bởi sự thù địch và cảnh thê lương của khu rừng. Ở hiện tại, một chiếc vỏ màu đỏ xinh xắn được các cô gái vô tình mua được. Mỗi người có một phần vải và chọn những gì họ muốn may. Thế nhưng, tấm vải đỏ đó đã bị nguyền rủa. Hãy cùng theo dõi truyện để xem các cô gái có thoát khỏi được những điều quỷ quái này không nhé! Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Hay quá đi mất! Đây là bộ tiểu thuyết kinh dị hay nhất trong những cuốn mình từng đọc. Khúc cuối thật sự rất cảm động!” “Truyện này lâu lắm rồi nên lời văn không được mượt lắm, nhưng cũng được, đọc truyện này cốt chỉ để hiểu phần trước của nghiệt oán tóc xanh thôi.” “Tôi đọc truyện này từ 8 năm trước và bây giờ đọc lại vẫn thấy đây là truyện kinh dị hay và hấp dẫn.” Link truyện Kỳ Án Ánh Trăng Quỷ Cổ Nữ Tác giả Quỷ Cổ Nữ Thể loại Kinh dị, Trinh thám Độ dài 31 chương Nhân vật chính Diệp Hinh, Tạ Tốn Trạng thái Đã hoàn thành Kỳ Án Ánh Trăng là một trong những truyện kinh dị hay nổi tiếng Trung Quốc nhất định phải đọc. Cách tiếp cận khác biệt và sắc sảo của tác giả để xây dựng các chi tiết tạo nên sức hút cho truyện. Nhiều người thích thú với cuốn tiểu thuyết thuộc nội dung truyện kinh dị hay này vì màu sắc kinh dị được sử dụng theo phong cách Á Đông. Hãy cẩn thận vì câu chuyện sẽ ám ảnh bạn không dứt. Tình tiết của câu chuyện xoay quanh căn phòng 405 của ký túc xá trường đại học y. Có ai đó sẽ nhảy lầu hàng năm vào ngày 16 tháng 6. Điều này đã diễn ra trong 12 năm qua, nhưng không ai có thể giải thích tại sao. Mỗi cái chết đều đặt ra câu hỏi “Ánh trăng là gì?”. Diệp Hinh – người có tính tò mò, đã chọn làm việc với Tạ Tốn để tìm ra sự thật đằng sau những cái chết. Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Quá hay, quá tinh tế và sâu sắc. Đan xen sự sợ hãi, xúc động của các nhân vật. Phần kết khiến khán giả khóc lóc”. “Truyện quá hay luôn. Tình tiết không đáng sợ lắm nhưng ngẫm kỹ lại thấy nổi da gà”. “Đọc xong bộ này đọng lại trong trí nhớ mình không phải sự sợ hãi mà là sự nuối tiếc!” Link truyện Người Tìm Xác Lạc Lâm Lang Tác giả Lạc Lâm Lang Thể loại Kinh dị, Trinh thám, Huyền huyễn Độ dài 1918 chương + 20 phiên ngoại Nhân vật chính Tiến Bảo Trạng thái Đã hoàn thành Người Tìm Xác được biết đến là một trong những truyện kinh dị hay trinh thám Trung Quốc nổi tiếng nhất. Chính những câu chuyện tâm linh huyền bí mà ngay từ khi xuất bản đã thu hút một lượng độc giả rất lớn. Mỗi khi đọc nó, những tình tiết ám ảnh với hồn ma ghê rợn khiến độc giả rùng mình, sởn tóc gáy. Tất cả các tình tiết đều được chuyển tải bằng một giọng điệu lê thê khiến người đọc càng cảm thấy rùng rợn. Nhân vật chính của truyện kinh dị hay này là Tiến Bảo – một thanh niên bình thường có sở trường đặc biệt là khám phá thi thể. Khi đang dọn dẹp nhà vệ sinh năm lớp 11, cậu cảm thấy có gì đó đằng sau hòn non bộ. Cảnh sát đã phát hiện xác chết trong lúc khai quật. Từ đây, cậu nhận thấy khả năng của mình. Tiến Bảo trở thành người tìm xác khi trưởng thành và làm việc với thầy phong thủy họ Lê. Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Mấy chương đầu tác giả đặt tên hay bị trùng lặp cũng thôi đi, nhưng ngay cả lão Triệu và chú họ đều là nhân vật xuất hiện nhiều trong truyện mà cũng không có nổi 1 cái tên đàng hoàng, trong khi nv qua đường ng nào cũng có tên họ hết”. “Truyện hay đó nhưng mình không thích tính cách Tiến Bảo lắm, lúc nào cũng làm theo suy nghĩ của mình không nghe ý kiến của mọi người rồi gây ra chuyện, nhiều khúc đọc tức muốn hộc máu”. “Đọc thấy hay bị lặp tên, có nhiều chỗ hình như tác giả quên chi tiết từng viết nên có mâu thuẫn sau này”. Link truyện Địa Ngục Tầng Thứ 19 Sái Tuấn Tác giả Sái Tuấn Thể loại Kinh dị Độ dài 20 chương Nhân vật chính Xuân Vũ Trạng thái Đã hoàn thành Địa Ngục Tầng Thứ 19 là một trong những truyện kinh dị hay bạn không nên bỏ lỡ. Truyện kể về Xuân Vũ – nữ sinh năm 4, suýt chết trong rừng và hồi phục thần kỳ sau cơn hoảng loạn kinh hoàng. Xuân Vũ đã bị mắc kẹt trong một trò chơi địa ngục kể từ khi nhận được một tin nhắn trên điện thoại hỏi “Em có biết tầng 19 của địa ngục là gì không?” Cô ấy vô cùng sợ hãi và không thể trốn thoát. Kết quả là Xuân Vũ quyết tâm tìm hiểu bí mật từ địa ngục. Một giáo viên mỹ thuật trẻ tên là Cao Huyền đã can thiệp vào cuộc sống của cô để nghiên cứu những bức tranh tường với hy vọng khám phá ra điều ẩn giấu bên trong chúng. Cao Huyền dựa vào tình yêu sâu đậm của mình đã đánh thức niềm đam mê của Xuân Vũ khi cô suýt chết vì cơn thịnh nộ với người cha dượng. Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Huhu đọc lại mà vẫn thấy buồn quá”. “Truyện này cũng lâu lắm rồi, từ năm 2007. Cốt truyện cũ xì, cũng là loại giả ma giả quỷ chống kiểm duyệt, rốt cuộc vẫn hướng đến một ý nghĩa ẩn dụ trong cuộc sống”. “Truyện kinh dị hay nhưng cái kết buồn quá đi”. Link truyện Quán Trọ Hoang Thôn Sái Tuấn Tác giả Sái Tuấn Thể loại Kinh dị, Ngôn tình Độ dài 30 chương + 4 phiên ngoại Nhân vật chính Nhiếp Tiểu Sảnh Trạng thái Đã hoàn thành Quán Trọ Hoang Thôn được đánh giá là một trong những truyện kinh dị hay, lôi cuốn. Nội dung câu chuyện là tình yêu đầy ma mị và kinh hoàng nhưng cũng vô cùng đẹp đẽ và thấm thía. Một ngày nọ, bốn người bạn cùng lớp của nam chính bất ngờ xuất hiện. Họ nói rằng họ được truyền cảm hứng để điều tra Hoang thôn sau khi đọc truyện ngắn “Hoang thôn” được đăng trên tạp chí “Chồi non” của anh ấy. Sau khi trở về từ Hoang thôn, bốn người họ đều gặp vận rủi trong một khoảng thời gian ngắn. Nam chính cũng nhận được email từ một người bí ẩn tự giới thiệu là “Nhiếp Tiểu Sảnh”. Kể từ đó, có biết bao câu chuyện dị thường và kỳ quái về ma quỷ mà anh không tài nào lay chuyển được. Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Truyện khá hay, kết cũng ổn”. “Truyện vô cùng hay ,mà sao ít cmt quá ta. Truyện của Sái Tuấn rất hay luôn lọt top, rất đáng đọc”. “Đọc đi đọc lại. Ngày thấy buồn đọc năm 2010. Đến giờ gần 6 năm rồi vẫn thấy hay”. Link truyện Đề Thi Đẫm Máu Lôi Mễ Tác giả Lôi Mễ Thể loại Kinh dị, Trinh thám. Độ dài 29 chương Nhân vật chính Phương Mộc Trạng thái Đã hoàn thành Đề Thi Đẫm Máu là một trong những tác phẩm truyện kinh dị hay tiêu biểu nhất của tác giả Lôi Mễ. Liên tiếp những câu chuyện kinh dị, ly kỳ xảy ra trong bộ truyện này. Liệu có một điều gì đó khiến một sát thủ uống hỗn hợp máu của nạn nhân và sữa tươi; hay đây là con quỷ hút máu nổi tiếng bất tử? Hàng loạt cái chết bí ẩn và khủng khiếp của cư dân đại học J xảy ra liên tiếp chóng vánh. Kẻ giết người để lại manh mối cho vụ án tiếp theo tại hiện trường vụ án. Với hàng loạt vụ án bí ẩn khiến cảnh sát không thể lý giải, Phương Mộc bình tĩnh và trầm lặng bị cảnh sát đột ngột lôi vào cuộc. Vì sao ác quỷ giả dạng giết từng người bạn của cậu? Hãy cùng khám phá kết truyện để tìm câu trả lời. Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Phương Mộc và Đỗ Ninh quá đau khi ny mình chết trước mắt như vậy nhỉ. Phần 1 và 2 ấn tượng nhất là 2 đoạn đó”. “Truyện hấp dẫn, đọc đến nửa đêm mới đi ngủ, cơ mà ám ảnh ko ngủ đc == thức dậy đọc tiếp”. “Đọc lại lần thứ 2 nhưng thật sự cứ đến đoạn lá thư Đặng Lâm Nguyệt gửi cho Phương Mộc khi bỏ đi là lại có rất nhiều cảm xúc”. Link truyện Nghiệt Oán Tóc Xanh Hồng Nương Tử Tác giả Hồng Nương Tử Thể loại Kinh dị Độ dài 21 chương Nhân vật chính Dịch Bình An Trạng thái Đã hoàn thành Nghiệt Oán Tóc Xanh là truyện kinh dị hay được viết bởi tiểu thuyết gia nổi tiếng. Có thể coi là đây phần 2 của “Tấm Vải Đỏ” vì các nhân vật Kha Lương, Tần Cẩm, và những người khác xuất hiện trở lại ở cuối tiểu thuyết. Người đọc không khỏi thán phục cách miêu tả sáng tạo và tinh tế của nhà văn khi đọc bộ truyện này. Thật vô cùng cảm động khi đọc những câu chuyện kinh dị mà trong đó con người, linh hồn và hồn ma dường như yêu nhau. Tô Di và người bạn thân nhất của cô là Chung Nguyên đã bắt đầu tất cả khi họ tạo ra một quán bar ma quái bên cạnh một ngôi biệt thự ma ám. Hàng loạt vụ án mạng thu hút sự chú ý của báo giới, khiến Dịch Bình An – một phóng viên nổi tiếng phải vào cuộc. Vụ án sau đó cũng được can thiệp bởi nhà sư Minh Lãng. Tất cả họ cuốn vòng sinh tử không hồi kết mà Thành Tơ – một hồn ma đầy thù hận gây ra. Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Tội Bình An nhưng cái kết vẫn rất đẹp”. “Truyện bị cắt mất khá nhiều đoạn như đoạn cuối không có đoạn của thức nhi chết. Sau khi con ma hoa chết trung nguyên mới đi tìm Tô Di”. “Đọc hết 1 ngày cảm nhận thật hay mà tiếc thay cho Dịch Bình An ghê”. Link truyện Hồ Sơ Bí Ẩn Khố Kỳ Kỳ Tác giả Khố Kỳ Kỳ Thể loại Kinh dị, Trinh thám, Huyền huyễn Độ dài 2020 chương Nhân vật chính Lâm Kỳ Trạng thái Đang cập nhật Hồ Sơ Bí Ẩn là một trong những truyện kinh dị hay mới nhất đang nhận được nhiều sự quan tâm của độc giả. Nội dung truyện kể về nhân vật chính là Lâm Kỳ – một nhân viên của văn phòng di dời nhà ở. Vào một ngày định mệnh, anh ta nhận được một nhiệm vụ chuyển nhà tại một tiểu khu cổ ở ngoại ô. Trong tiểu khu đó, có một hộ gia đình kỳ lạ. Ngôi nhà đã bị bỏ hoang trong nhiều năm, hoàn toàn không có người ở. Trong phòng có một tủ tài liệu chứa đầy giấy tờ, dữ liệu âm thanh, hình ảnh,… Vì tò mò và một phần trách nhiệm tìm chủ hộ, Lâm Kỳ tiếp cận hồ sơ. Những gì anh ta tìm thấy là một vũ trụ mới đầy quái dị và khủng khiếp. Tuy nhiên, những sự kiện được mô tả trong hồ sơ dần dần hiện ra trong cuộc đời của Lâm Kỳ. Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Truyện kinh dị hay. Đúng thể loại mình thích”. “Main theo kiểu dị năng bá đạo. Chỉ là ko biết sử dụng, gặp một nhóm bắt bí ẩn, đây là hành trình main tìm hiểu về nhóm bắt ma đó đồng thời phát triển dị năng của bản thân theo mỗi vụ án, lên waka để đọc full nhé mọi người”. “Truyện đọc sợ thật sự ấy”. Link truyện Kết Hôn Âm Dương 0 giờ sáng Tác giả 0 giờ sáng Thể loại Kinh dị, Ngôn tình Độ dài 217 chương + 8 phiên ngoại Nhân vật chính Từ Dương Trạng thái Đã hoàn thành Kết Hôn Âm Dương thuộc thể loại truyện kinh dị hay đáng đọc với nội dung ly kì xen lẫn yếu tố tình cảm. Truyện tái hiện Minh hôn còn được gọi là Âm hôn đám cưới ma là hủ tục đáng sợ của người Trung Quốc. Đó là đám cưới giữa hai người đã chết hoặc một người vừa qua đời và một người vẫn còn sống. Từ Dương dẫn nhân vật tôi đi thăm nhà anh ấy và giới thiệu với gia đình anh. Họ đã cho cô hai bao lì xì khi hai bên gặp nhau lần đầu. Nhân vật tôi không hiểu gì khi cầm một phong bì lớn và một phong bì nhỏ, một màu đen và một màu đỏ. Cô còn đang lóng ngóng thì nghe hai người họ tuyên bố rằng nhân vật tôi bây giờ là một thành viên trong gia đình. Sống chết đều là người nhà họ Từ. Cùng theo dõi để biết thêm có những chuyện gì phía sau đám cưới của họ nhé! Đánh giá Một số cảm nhận của độc giả “Truyện kinh dị hay mà có mấy chương hài gần chớt”. “Truyện này em đọc lâu lắm rồi trên fb từ lúc chưa bị mua bản quyền, bị mua rồi khó đọc được lắm. Truyện hồi đấy đỉnh cực, còn văn phong ở đây thì em ko biết vì e chưa đọc ở đây. Nhưng nói chung là nên đọc, recommend mn nha”. “Chuyện này liệu có phần tiếp theo nữa không ad, hay quá xá luôn ạ”. Link truyện Xem thêm Top 7 phim ma mới nhất đáng mong đợi Top 7 phim ma kinh dị nhất thế giới không nên bỏ qua Top 12 bộ phim ma búp bê gây ám ảnh nhất Trên thực tế, những câu chuyện này là hư ảo và không có thật. Bài viết Top 9 truyện kinh dị hay nên đọc nhất mà ReviewNao vừa tổng hợp trên đây chắc chắn không khiến các fan của thể loại truyện này phải thất vọng. Còn chần chừ gì nữa mà bạn không thêm nó vào danh sách truyện yêu thích của mình ngay nào! Nghe âm thanh bài viết tại đây qua giọng đọc PTV Hồng Huệ Ngoài việc đạo diễn, diễn viên, viết kịch bản cho nền kịch nói Việt thuở sơ khai; cũng như đóng vai trò tiên phong trong phong trào Thơ Mới, thành viên của nhóm Tự Lực văn đoàn và có những thi phẩm để đời như “Nhớ rừng” hay “Tiếng sáo thiên thai”, nhà thơ Thế Lữ còn viết văn xuôi. Ở địa hạt này, ông thể hiện năng lượng viết dồi dào khi khẳng định bút lực trên nhiều thể tài như truyện trinh thám, truyện lãng mạn đường rừng, truyện đời thường và đặc biệt là truyện kinh dị. Là một thành viên của Tự Lực văn đoàn, đương nhiên Thế Lữ đi theo tôn chỉ của nhóm văn chương này đề cao khoa học, chống sự thần bí hoang đường, “đem phương pháp khoa học phương Tây áp dụng vào văn chương Việt Nam”. Kể cả khi viết truyện kinh dị, vốn là một thể tài đề cao yếu tố kỳ bí, khó hiểu, nhà thơ Thế Lữ, với ngòi bút sắc sảo, cũng có cách lý giải tỏ tường khiến độc giả tâm phục, khẩu phục. Nhà thơ Thế Lữ ngày trẻ - Ảnh tư liệu Trước cả khi trở thành người khai sáng phong trào Thơ Mới, Thế Lữ đã viết truyện kinh dị. Cuốn truyện kinh dị đường rừng với cái tên đầy mê hoặc mà cũng rất rùng rợn “Vàng và máu” do nhà xuất bản “Đời nay” in năm 1934 bao gồm các truyện ngắn Vàng và máu, Một đêm trăng, Con châu chấu tre, Ma xuống thang gác thuật những điều dị thường, gây những cảm giác mạnh, từ ngạc nhiên đến hãi hùng. Vì đâu mà trong bối cảnh văn chương tranh tối tranh sáng, lối văn quốc ngữ mới thoát khỏi thời kỳ sơ khai mà Thế Lữ đã bắt tay hăng hái với một thể loại mới mẻ, hiện đại với hầu hết người viết văn ở nước ta? Ngọn nguồn của tư duy viết truyện rùng rợn của Thế Lữ, theo nhà thơ Vũ Quần Phương, bắt nguồn từ chính cuộc đời thực của nhà thơ "Ông từng có thời kỳ sống ở miền rừng Lạng Sơn. Hồi ấy Lạng Sơn thưa vắng, hiu hắt lắm, người ta còn nghe những chuyện ma rừng cho nên ông viết chuyện đường rừng hấp dẫn. Không những có tài sử dụng ngôn ngữ, tạo hình ảnh, âm thanh, ấn tượng, vì là người làm thơ nên Thế Lữ rất tinh tế về việc tạo dựng chi tiết, âm điệu, hình ảnh cho văn xuôi." “Một tiểu thuyết gia có biệt tài trong những truyện ghê sợ”, đó là nhận định chung của các nhà phê bình thời bấy giờ về những sáng tạo văn xuôi mới trình diện của chàng văn thi sĩ mới ngoài đôi mươi. Lúc bấy giờ, độc giả gọi loại truyện mà Thế Lữ viết một cách say sưa và đầy hứng thú ấy là truyện rùng rợn. Sau này, thể loại ấy mới định danh một cách khoa học và hợp thời là truyện kinh dị. Một số tác phẩm kinh dị của Thế Lữ được xuất bản và tái bản. Nhà thơ Phạm Đình Ân, tác giả công trình nghiên cứu “Thế Lữ - tác gia và tác phẩm” khẳng định "Truyện kinh dị Thế Lữ là những tác phẩm văn xuôi mang tính nghệ thuật, có một vẻ đẹp riêng và hấp dẫn, cho thấy một khía cạnh khác đáng lưu ý ở tài năng Thế Lữ. Truyện kinh dị Thế Lữ cũng có chất thơ, chất lãng mạn, xen kẽ các chi tiết và ẩn vào bên trong, không cần theo đuổi những yêu cầu của thể loại. Tác giả không nghiêng về việc tìm hiểu, mô tả, khoe hay giãi bày kiến thức." Điều mà độc giả thời bấy giờ đọc được trong văn kể chuyện rùng rợn của Thế Lữ không chỉ là cảm giác sợ hãi mà hơn thế, là vượt qua cả trí tưởng tượng, khơi dậy liên tưởng vượt thoát ra khỏi hiện thực thông thường. Thử đọc những truyện trong Vàng và máu hay những truyện trong tập Ba hồi kinh dị như Một Truyện Ghê Gớm, Những Tiếng Nói Thầm, Tiếng Hú Ban Đêm sẽ thấy ngay từ lúc họa ra những nguyên cớ đầu tiên cho các truyện ngắn của mình, Thế Lữ cũng đồng thời đã có sẵn trong đầu điệp trùng những diễn biến mà ông dự tính sẽ kéo bằng được độc giả cùng bước vào thế giới kinh dị mà ông tạo lập nên. Nhà phê bình văn học Văn Giá gọi đó là cách “chơi” kỹ thuật đắc địa của một người viết văn xuôi tài ba "Vốn tôn sùng tinh thần duy lý khoa học của phương Tây, Thế Lữ “chơi” hai kỹ thuật quan trọng trong viết truyện kinh dị kỹ thuật đầu tiên là dựa vào thủ pháp cốt truyện tìm biết, nêu ra một trường hợp, sau đó dẫn người đọc đi qua các nhầm lẫn, cuối cùng mở ra ở phần kết. Ban đầu ông giấu người đọc bằng cách phủ lên đó những màn sương huyền thoại, sự lạc lối, yếu tố kinh dị nhưng cuối cùng khi kết thúc bao giờ cũng được giải thích khoa học, rất rõ ràng. Ông sử dụng yếu tố kinh dị đắc địa ở chỗ là những chi tiết rùng rợn, khiến bạn đọc nổi gai, đánh vào cảm giác rùng rợnm sợ hãi, gia tăng sự hấp dẫn, kéo người đọc theo dõi câu chuyện và cuối cùng hóa giải ở phần cuối. Hai ngón nghề ấy kết hợp lại với nhau tạo nên sự hấp dẫn cho truyện kinh dị của nhà thơ Thế Lữ." Biết tận dụng khả năng hành văn cũng như lợi thế tri thức, nhà thơ Thế Lữ đã điều tiết sao cho những trang văn kinh dị của mình hấp dẫn độc giả nhưng không quá xa rời đời sống. Bên cạnh những truyện kinh dị đường rừng đầy phiêu lưu, mạo hiểm và rùng rợn, những truyện được kể với đại từ nhân xưng “tôi”, tức là tác giả sắm vai một trong những nhân vật chứng kiến sự lạ thường và ghê sợ cũng lôi cuốn không kém. Tiêu biểu có thể kể tới truyện Ma xuống thang gác hay truyện dài Trại Bồ Tùng Linh. Truyện Con châu chấu tre cũng là một truyện hay. Truyện dựng lên một vụ án mạng đầy bí ẩn mà đến cả cậu bé chứng kiến sự rùng rợn ấy cũng cho là bí hiểm, ma quái. Thế nhưng, khi màn sương huyền ảo được chính cậu bé nhà quê ấy phát hiện ra, rằng cái chết của người đàn ông là một tai nạn không may do chính ông ta tự gây nên thì người ta lại không tin, lại vẫn cho rằng có yếu tố ma quái trong đó. Thì ra, cái ấn định về sự rùng rợn, kinh hãi không thuộc về thế giới dương gian vẫn luôn làm người ta khiếp sợ. Và những chuyện khiếp sợ như vậy đi vào văn chương lại muôn đời khiến độc giả say mê mới lạ kỳ. Nhưng cái hay của Thế Lữ, theo nhà phê bình văn học Văn Giá là là ông biết “điểm dừng” cho những sáng tạo của mình "Thế Lữ không muốn đẩy người đọc chìm vào thế giới kinh dị, rùng rợn, li kỳ, bất ngờ, bí hiểm mà sau khi kéo người đọc vào thế giới đó thì ông thức tỉnh họ bằng nhận thức khoa học. Đây là điều rất hay vì ông quan niệm chỉ như vậy con người và xã hội mới có tiến bộ. Vì chừng nào con người chìm đắm trong mộng mị, kinh dị, ma quỷ, đồng nhất với thế giới tự nhiên hoang dã thì không có tiến bộ. Đây là điểm rất đáng ghi nhận của truyện kinh dị của Thế Lữ, một trí thức Tây học." Có tài quan sát, có óc phân tích sắc bén, trí tưởng tượng dồi dào, Thế Lữ bước chân vào làng văn, làng thơ trước hết ở thể loại truyện kinh dị. Con đường ông đi chệch hẳn với đường hướng tiểu thuyết Tự lực văn đoàn thời đó, vốn là chuyện phong tục, tình cảm. Thế Lữ không đi vào con đường chung đó. Ông viết truyện kinh dị, rồi sau này là truyện trinh thám, một mình một đường không bận lòng tới tới sự lẻ loi, chơ vơ của người không đi theo số đông. Theo Văn Giá "điểm thống nhất giữa văn xuôi, thơ, phê bình Thế Lữ luôn luôn đóng vai trò người mở đường. Ông là người đầu tiên viết truyện trinh thám kinh dị với những Vàng và máu, Lê Phong – Mai Hương, Gói thuốc lá. Trong thể loại này Thế Lữ có vai trò dẫn đầu và mở đường." Trong Lời tựa của tập “Vàng và máu”, nhà văn Khái Hưng viết “Tôi mong mỏi sẽ có những nhà văn dung hợp được văn phương Tây với văn Á Đông để gây được một lối văn viết theo lối khoa học mà vẫn giữ được thi vị. Nhà văn đó ngày nay đã có chính là Thế Lữ, thi sĩ của Tự lực văn đoàn. Thực vậy, tác giả những truyện Vàng và máu và Một đêm trăng đã tỏ ra có óc khoa học của Edgar Poe Ét – ga Pô và tâm hồn thi sĩ của Bồ Tùng Linh, hai nhà văn viết những truyện ghê gớm huyễn hoặc làm cho độc giả yếu bóng vía phải rùng mình lúc đêm khuya”. Nhiều người cho rằng tài năng viết truyện kinh dị của Thế Lữ “trên cơ” những tay “bỉnh bút” cùng thời như Lan Khai, Tchya - Đái Đức Tuấn. Mỗi người một phong cách nhưng có thể nói, văn xuôi Thế Lữ, trong đó có truyện kinh dị, mở ra một khuynh hướng mới của văn chương Tự lực văn đoàn; mà về sau, thời buổi này khó tìm được một cây bút tiếp nối được tinh thần và năng lượng viết ấy.

cách viết truyện kinh dị